Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Giới thiệu một người trẻ xinh làm thơ hay



Soi Gương

Em soi bóng mình
trong chiếc lá
cũ kĩ màu vàng
gân guốc trái tim
Đứa trẻ kễng chân
níu màu xanh lại
vỡ oà không gian
dạo khúc giao mùa…

 

Một Ngày Của Phố

Gió luồn qua khe tóc
se se hương lạnh mùa thu
bàn tay mở vẫy chào đàn sẻ nâu buổi sáng.
Em hôn chiếc khăn tay
hương của nắng dâng đầy trong ánh mắt
tràn trề những thương yêu
nắng vương hoa, nắng vương tình nên mới sáng trong, nồng nàn ngần ấy
nhộn nhịp phố phường, thỏa ước vọng thời xuân…
Đường Nguyễn Du lá me rơi trên tóc
cô gái cười: “Gió đang khẽ hôn em”
hoàng hôn buông xếp lại những lo toan
người cắp sách tới trường, khẻ ôm tình xuống phố
Khát khao mê đắm Sài Gòn…

 

Đôi Khi Sài Gòn

Gió nấn ná giọt tình trên tóc
em bàng hoàng tắm trắng dòng kí ức
bởi bộn bề tháng năm
Ngôi nhà tạm bợ
cỏ hoa ngủ nhờ
có bông hoa đi lạc giữa hư không
em cất sợi nhớ vào xa vắng
giang tay ôm nắng vào lòng.
Đôi khi Sài Gòn em đi lạc, bỗng giật mình thấy lòng bớt chật hơn.
sợi thương nơi đáy giếng từ muôn ngàn năm trước, chợt dâng lên sau một trận mưa rào.
Anh ở nơi nào?
Em muốn anh trở về. Rất thật !
Ngô Thị Hạnh

3 nhận xét:

  1. Bác đi cf Hợp Phố với tác giả hả? (hong bit tên tuổi... tác giả, hic))

    Trả lờiXóa
  2. Bộ nhìn quán giống Hợp Phố lắm hả. Người ta sang trọng ở Sài Gòn bác ơi(thấy làm thơ về SG không, đâu có chữ cào Cần Thơ). Em này mình chỉ kính nhi viễn chi thôi. À Tên ẻm ở dưới cùng á

    Trả lờiXóa
  3. Tên ẻm thì có đoán được,hihi.
    Còn cái vụ làm thơ tả ở đâu cũng còn tùy àh nhe. Nhiều khi lâu lâu được ra khỏi xứ sở của mình nên có nhiều cảm hứng để làm thơ rùi sao!!! :)

    Trả lờiXóa