Thứ Tư, 14 tháng 11, 2012

Thêm một dấu son cho bác Dương Trung Quốc


Mình đã từng thán phục hết lời bài phát biểu bác Dương Trung Quốc nhân kì họp Quốc hội gần đây (các bác xem ở đây). Nay lại thêm một lần không biết nói lời nào để tán dương bác ấy nữa.
Số là gần đây báo đài cũng có thông tin về các đại biểu QH chất vấn chính phủ, mình mải lo kiếm cơm ăn qua ngày nên không theo dõi gì. Nhân tiện rảnh rỗi lang thang, gặp được tin:"Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng thẳng thắn nói về văn hóa từ chức"  nhào vô coi thử thế nào. Lại gặp lại bác Quốc. Giữa một rừng các vị đại biểu dùng những lời có cánh hỏi mấy câu hỏi ỡm ờ để các vị được chất vấn và cả mình làm cho xong nhiệm vụ, bỗng một mũi tên bay vút ra. Mũi tên mang trên mình hàng triệu con tim thổn thức. Mũi tên được gọi là Dương Trung Quốc. Thật không ngờ, tại nghị trường VN còn một trái tim cháy bỏng như vậy, trái tim ấy không ngần ngại cất lời khẳng khái:“Phải chăng Thủ tướng nên nhân dịp này thể hiện quyết tâm sửa chữa của mình bằng cách khởi động cho một cuộc phấn đấu Chính phủ hướng tới đoạn tuyệt với lời xin lỗi, thay bằng một tập quán phù hợp với xã hội hiện đại là văn hóa từ chức với một lộ trình để quan chức của ta từng bước làm được điều mà các quốc gia tiên tiến vẫn làm?” (nguồn ở đây). Có lẽ đã có nhiều người bật khóc.
Nếu có ai đó thử đặt câu hỏi, 90 triệu con người tại VN hiện nay, tấm lòng nào vì dân nhất. Câu trả lời có lẽ không quá khó, bởi chắc chắn sẽ tìm được ít nhất hai tấm lòng trong số đó. Một mang tên Nguyên Ngọc và một mang tên Dương Trung Quốc.
Có câu: "Anh hùng trọng anh hùng", vì vậy mà cả hai vị này đều thấu cảm nỗi niềm của Phan Chu Trinh qua "những câu hỏi sâu sắc nhất của phát triển dân tộc, mà lịch sử éo le đã buộc phải bỏ dở dang" (chữ của bác Nguyên Ngọc) để rồi cùng kết luận: Những nan đề Phan Châu Trinh từng thấy và trằn trọc tìm cách giải quyết cho đất nước trăm năm trước thì nay vẫn còn nguyên đấy, Các thế hệ người Việt Nam vẫn còn phải tiếp tục đảm nhận.

Có thông tin giới trẻ hiện nay đang thiếu thần tượng để tìm mục đích sống, dẫn đến hay có những hành vi xốc nổi. Thế thì các bạn ấy không cần tìm kiếm đâu xa, hãy chọn ngay cái tên: Dương Trung Quốc.

3 nhận xét:

  1. Vừa đọc bài này, vừa lang thang trên trang danh ngôn của các bậc tiền nhân e chợt thấy câu này cũng hay hay ứng dụng cho các Bác lãnh đạo nước nhà:
    1.Đạo thiên thừa chi quốc,kính sự nhi tính,tiết dụng nhi ái nhân, sử dân dĩ thời.
    2. Vi chính dĩ đức,thệ như bắc thần,cư kỳ sở nhi chúng tinh cộng chi.
    3. Đạo chi dĩ chính,tề chi dĩ hình,dân miễn nhi vô sĩ,đạo chi dĩ đức,tề chi dĩ lễ,hữu sỉ thả cách.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Huhu, bạn Kim Huệ dịch ra tiếng Việt dùm đi. Mấy chữ này đọc nhức đầu quá.

      Xóa
    2. Dịch nghĩa các câu như sau:
      1.Đạo thiên thừa chi quốc,kính sự nhi tính,tiết dụng nhi ái nhân, sử dân dĩ thời.
      Dịch nghĩa:Trong việc trị quốc, phải thận trọng không hứa ẩu,biết đãi người hiền,phải được lòng dân
      2. Dịch nghĩa:Trị quốc lấy đức làm trọng,mệnh lệnh như Sao Bắc đẩu,duy nhất rõ ràng để mọi người tuân theo.
      3. Dịch nghĩa: Trị dân dùng pháp chế, hình phạt là chính,dân không dám làm điều phạm pháp,trị dân dùng đạo đức, dùng phép tắc,lòng tốt và nhân cách sẽ cảm hóa được dân.

      Xóa