Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Cám ơn ông, Thái Bá Tân


Có ai đó đã nói
Con trẻ mà lớn khôn
Nhờ lời ru của mẹ
Bởi được dưỡng tâm hồn

Tôi cũng là đứa trẻ
Cũng được ru à ơi
Nay thì tôi đã lớn
Tôi xin nói mấy lời

Lời ru thì hay thật
Nhưng điệu da diết buồn
Chủ yếu làm trẻ ngủ
Trong tình mẹ yêu thương

Nay thời in tờ nét
Thế giới phẳng hơn nhiều
Người với người gần lại
Chia sẻ nhau nhiều điều

Bởi thế tôi có cách
Dỗ trẻ ngủ dần dần
Không bằng hát ru nữa
Mà bằng thơ, bằng văn

Thơ đó là châm ngôn
Rất nhẹ nhàng hài hước
Nhưng triết lý vô cùng
Từ những người đi trước

Tác giả những bài thơ
Là ông già rỗi việc
Tên là Thái Bá Tân
Cả ngày chỉ ngồi viết

Ông viết cho trẻ nhỏ
Ông viết cho chính quyền
Ông viết chê người ác
Ông viết khen người hiền

Thơ ông thật dễ đọc
Dễ đi vào lòng người
Trẻ con nghe không hiểu
Nhưng vẫn nhoẻn miệng cười

Thế là thành thói quen
Mỗi tối vào mùng ngủ
Cha đọc cho con nghe
Những vần thơ bất hủ

Mình cảm thấy hạnh phúc
Khi con thích nghe thơ
Rồi chìm vào giấc ngủ
Niềm hạnh phúc vô bờ

Mong con sau này lớn
Những bài thơ châm ngôn
Đã ăn vào tiềm thức
Sống thanh thản tâm hồn

Thêm nữa sống lương thiện
Không hại mình hại người
An nhiên và tự tại
Rong chơi trên đường đời

Tôi cầu nguyện cho con
Nhưng cho mình là chính
Cố tránh làm điều ác
Lương thiện mà mưu sinh

Hết lời cám ơn bác
Ông già Thái Bá Tân
Cám ơn ông đã viết
Thơ hay lại rất vần.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét