Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Nước mắt Huyền Trân


Anh hùng nan quá mỹ nhân quan.

Những câu chuyên về người đẹp và anh hùng luôn đẫm đầy nước mắt. Đã có những cuộc chia ly trở thành huyền sử, như Hạng Võ- Ngu Cơ, Tây Thi - Phạm Lãi. Ở Việt Nam, cuộc hôn nhân làm sụp đổ vương quốc Chiêm Thành Huyền Trân - Chết Mân cũng thấp thoáng bóng dáng anh hùng.
Theo chính sử, dường như Huyền Trân chưa có người yêu trước khi lên đường lấy chồng xa xứ. Tuy nhiên, có một chi tiết thú vị là khi Huyền Trân đang trên dàn hỏa để chết theo chồng theo tập tục Chiêm Thành, đại tướng Trần Khắc Chung đã lừa được người Chiêm lập dàn hỏa giữa biển, và ông giải cứu thành công người đẹp. Cuộc chu du trên biển suốt một năm trên đường trở về Thăng Long đã gây nhiều dị nghị cho giới đại thần phong kiến đương thời. Bởi lượt đi, Trần Khắc Chung chỉ vượt biển đến Chiêm Thành trong vòng chưa đầy một tháng. Như vậy cuộc tình Huyền Trân - Khắc Chung chắc chắn là có, nhưng nó bắt đầu từ khi nào thì chưa ai biết được. 
Khắc Chung, vốn dĩ là lính làng nhàng mang họ Đỗ nhưng dám tự nguyện lĩnh mệnh do thám quân tình cường địch. Sau màn đối chất không hề mất khí phách trong thế bị truy đuổi tại chính doanh trại Thoát Hoan, tổng chỉ huy địch đã hết sức kính trọng ông và lo sợ người anh hùng này đến nỗi cho người truy sát. Vì thế, khi xã tắc an bình, Huyền Trân công chúa đặt trọn tình yêu vào ông cũng không có gì là lạ.

Ngẫu hứng với tình tiết này, Vũ Quốc Bình đã sáng tạo một tác phẩm xứng đáng là kinh điển của âm nhạc Việt Nam đương đại. Ca từ cực đẹp trên nền nhạc được hòa âm công phu. Đặc biệt giọng ca Thái Thùy Linh được hỗ trợ bởi một phông bè nam quá ấm đã trở nên huyền ảo đến liêu trai đưa người nghe lạc vào thế giới của thế kỉ XIII, trong một buổi sáng mù sương nơi cửa biển. Và ở đó, Vũ Quốc Bình đã khắc họa đôi anh hùng mỹ nhân phút chia tay thật bi tráng. Với mỹ nhân Huyền Trân thì: Nhìn về cố hương mênh mông khói sương phủ vây đường về. Đó là một quyết định không chỉ là vâng mệnh thượng hoàng Trần Nhân Tông mà có lẽ còn là của riêng nàng với:
Thức trắng năm canh thương làng quê đang lầm than trong chinh chiến.
Lấy phấn son xua tan lửa binh đem bình yên cho quê nhà. 
Còn anh hùng Khắc Chung, cũng được khắc họa đẹp không kém: Gục đầu danh tướng cố nuốt nước mắt tiễn đưa người đi theo chồng. Vị danh tướng này có lẽ đã quá lão luyện để có thừa câu trả lời cho câu hỏi: Núi sông bao giờ thôi giáo gươm? Có lẽ sự hy sinh của công chúa An Tư dạo nào để cầm chân Thoát Hoan cứu sống Nhân Tông trong một đợt bị truy đuổi bí bách đã làm ông hiểu rõ sức mạnh vô địch của một phận hồng nhan. Bởi thế, ông đã lẳng lặng: Vì núi sông sông an nguy bao lần một mối tình riêng chôn kín.

Không biết Vũ Quốc Bình có phải một Khắc Chung tái thế hay không, nhưng sự đồng cảm của ông trong cuộc chia ly ấy được thể hiện qua ca từ cứ như là đang diễn ra trước mặt. Để rồi kết bài, như người trong cuộc, để trở về thực tại, ông phải Đốt nén tâm hương ru hồn ai xin ngủ yên nơi núi rừng.

Âm nhạc Việt Nam những năm gần đây được giới phê bình rất thất vọng vì liên tục có những sản phẩm phẩm là thảm họa. Thế nhưng, với một tác phẩm âm nhạc ngồn ngộn ca từ quá đẹp trong một giai điệu hiện đại đầy biểu cảm như Nước mắt Huyền Trân này, người hâm mộ hoàn toàn có thể yên tâm chúng ta không thiếu những tác phẩm pop đỉnh cao không hổ danh thuộc loại hàng đầu thế giới.

Các bác nghe toàn bài ở đây:
Phấn son da đẹp cho yên hàn.
Núi sông bao giờ thôi giáo gươm.
Hồng nhan phận bạc.
Dứt áo tha hương.
Mong nước non không còn can qua.

Tiếng gió âm u trong rừng khuya như ngàn câu ca ai oán.
Khúc hát năm nao vang vọng bên kinh thành xưa nay điêu tàn.
Như gợi lại ký ức xưa.
Đêm từng đêm khóc một mình.

Thức trắng năm canh thương làng quê đang lầm than trong chinh chiến.
Lấy phấn son xua tan lửa binh đem bình yên cho quê nhà. 
Thân một mình nơi xứ xa. 
Thương hồng nhan kiếp lưu đày.


Vượt ngàn sông nước sóng cuốn cánh chim hải âu tả tơi. Nhìn về cố hương mênh mông khói sương phủ vây đường về.

Gục đầu danh tướng cố nuốt nước mắt tiễn đưa người đi theo chồng.

Vì núi sông sông an nguy bao lần một mối tình riêng chôn kín. Ngàn đời sử xanh ghi sâu công ơn. Đời sau khóc thương cho nàng.
Một kiếp hoa phai tàn để núi sông luôn thanh bình.


Thức trắng năm canh thương làng quê đang lầm than trong chinh chiến.
Lấy phấn son xua tan lửa binh đem bình yên cho quê nhà.
Nước mắt tha hương thương hồng nhan chôn vùi thân nơi đất khách. 
Đốt nén tâm hương ru hồn ai xin ngủ yên nơi núi rừng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét