Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Tâm tướng hay chân tướng

"Chúng ta thật giống nhau, chúng ta đều tin tưởng tuyệt đối vào những gì chính mắt chúng ta nhìn thấy".
Câu nói như một lời xin lỗi của Huyền Trang gửi đến Ngộ Không sau trận xung đột kịch liệt về một cái chết, mà trong mắt của Huyền Trang là một bà lão hiền lành còn trong mắt Ngộ Không là yêu ma xảo quyệt.
Ngộ Không, với chơn hỏa kim tinh, đã nhìn thấu chân tướng sự vật, còn Huyền Trang, mắt thịt người phàm chỉ nhìn được sự vật như nó diễn ra.
Câu hỏi cốt lõi là:nhìn ra chân tướng sự vật nó có thực sự tốt hơn là nhìn sự vật như nó hiện hữu hay không?
Cái ác, xuất hiện dưới hình hài dữ tợn pháp thuật siêu phàm, cuộc chiến chống cái ác là một cuộc chiến của tay chân của võ công, dẫu khó khăn cách mấy, nó cũng là cuộc chiến với đối thủ bên ngoài.
Nhưng khi cái ác hiện hữu trong hình hài một bà lão nhơn từ hay đứa trẻ bi bô, chống lại cái ác, lúc này có lẽ là cuộc chiến của ý thức, của suy nghĩ về các giá trị. Đó là cuộc chiến mà người ta rất dễ lập lờ nhân danh. Bởi nỗ lực giết một con quỷ, có khi ta đã trở thành một con quỷ dữ tợn hơn nhiều. 

Nếu như phần 1 khai thác những pha đánh đấm đập phá rất hoành tráng bởi võ công tương đương của Ngộ Không, Ma vương với Ngọc hoàng thì phần 2 này yếu tố xuất sắc không nằm ở màn uýnh nhau.
Đó là pha xuất hiện đầy nghĩa khí của Bạch cốt tinh trực diện với Ngộ Không để đưa ra một thỏa hiệp. Thỏa hiệp đầy bản năng của Bạch cốt tinh đưa ra đã đánh động toàn bộ các giá trị mà Tôn Ngộ Không đang theo đuổi và tưởng mình là anh hùng. Rốt cục thì Ngộ Không liều mình sống chết vượt mọi gian nan hộ tống Đường tăng thỉnh kinh là vì giải thoát cho nhân loại hay giải thoát cho cái đầu của chính mình đang bị vòng kim cô của Đường tăng siết chặt?
Câu hỏi chí tử đã làm cho toàn bộ cuộc chiến của Ngộ Không với yêu ma đều trở nên vô nghĩa. Bạch cốt tinh thật trí tuệ đã hết sức tự tin nhìn đối thủ của mình đau đầu còn hơn bị siết vòng kim cô khi đối diện với chân tướng chính mình.
Câu hỏi cốt lõi lại bật ra vô thức: rốt cục thì cái gì mới là chân tướng? Nhìn thấy núi sông là núi sông và núi sông không là núi sông, nhãn quan nào mới là đạt đạo?

Một gã nghiện rượu dở hơi nghe hỏi bỗng nhăn răng ra cười: Hỏi ngu, thấy cái gì không quan trọng, quan trọng là đừng có mà thấy khác những thằng nhiều phép hơn hay có thần chú, nếu không muốn bị núi đè hay nổ tung óc.







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét