Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Tiếng nước tôi


Nhân cả nước chuẩn bị nô nức kéo nhau học tiếng nước lạ trong những ngày thê lương í lộn hân hoan sắp tới, tui bỗng tự hỏi, thứ tiếng tốt nhứt của đời người là thứ tiếng gì?
Xưa Tàu chiếm Việt từ năm 43 đến tận năm 938 mà phải chịu lui về trả đất vì dân Việt bấy giờ đếch chịu nói tiếng Tàu. Nhưng Chiêm Thành vĩnh viễn chỉ còn trong ký ức nhân loại chỉ vì trong vòng có mấy chục năm dân xứ ấy bị buộc nói tiếng Việt dưới chính sách cai trị của Minh Mạng, dù trước đó 500 năm vẫn tươi cười sống khoẻ dưới ách đô hộ của Đại Việt.
Sáng vừa mở mắt bỗng nghe văng vẳng bài hát lừng danh của Phạm Duy "tôi yêu tiếng nước tôi, tiếng mẹ ru từ thuở nằm nôi". Thế là bừng ngộ thứ làm nên tui và các friend tui chính là "tiếng nước tôi".
Và thứ "tiếng nước tôi" tốt nhứt của đời người chính là tiếng con gái ê a hỏi: cha, đi chừng nào dzìa dzậy😍.
Ôi, một câu nói "thoắt nghìn năm thành tiếng lòng tôi. Nước ơi!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét