Thứ Sáu, 18 tháng 8, 2017

RA TRƯỜNG

Ông bà xưa nói có ai lấy thước mà đo lòng người. Sau hơn 2 năm theo học ở Đại học Tây Đô, tui đã biết cách đo lòng người một cách khoa học và chính xác.
Trường tui học là trường dân lập nên thằng bạn học trường công lập bĩu môi, học đó dễ ẹc. Thế là tui lại tự hỏi, vậy chất lượng giáo dục của một ngôi trường đến từ tên tuổi của nó, cơ sở vật chất của nó hay những ông thầy giảng dạy ở đó.
Qua nghiên cứu một mẫu duy nhứt là tui, tui kết luận, chỉ có ông thầy mới làm nên giá trị của một nền giáo dục.
Bởi vì tui đã được dạy dỗ bởi rất nhiều ông thầy quá đỗi tuyệt vời.
Sự tuyệt vời bắt đầu từ ông thầy dạy triết. Sau khi kết thúc môn học, đọc được vẻ thảm não của tui về những đề tài tui chắc chắn không rặn được 1 chữ, ổng đã mở đường cho tui nghiên cứu một đề tài triết học thứ thiệt để từ đó tui thấy được vẻ đẹp lộng lẫy của tư duy phản tỉnh kiểu Bacon, niềm tin thượng đế kiểu Spinoza, thể chế chính trị kiểu John Locke và đặc biệt nền giáo dục khai phóng của Humboldt.
Sự tuyệt vời tiếp theo đến từ ông thầy đặt nền móng cho tư duy khoa học chuyên nghiệp: muốn kết luận, phải nghiên cứu. Và tiểu luận môn phương pháp nghiên cứu của tui hoàn thành với kết luận, làm thay đổi đời sống nông dân ở ĐBSCL, chỉ cần có chính sách đúng. Chính sách đó có thể chỉ cần thay đổi lại một khái niệm đã cũ: an ninh lương thực. Vì với 12,6% hộ gia đình còn hạn chế trong tiếp cận hoặc không tiếp cận được đầy đủ lương thực và thực phẩm, an ninh lương thực ngày nay không có nghĩa là người dân không có gạo ăn, mà là người dân không có tiền để mua gạo ăn.
Sự tuyệt vời cuối cùng, tui muốn dành để ca ngợi ông thầy hướng dẫn luận văn cho tui. Ông quả là người khiến tui kinh ngạc về độ uyên bác và tinh tế. Buổi sơ kiến, sau khi chịu khó nghe thằng lớ ngớ như tui huyên thuyên thô vụng về một vấn đề mà nó còn chưa hiểu rõ, ông đã biết chính xác tui muốn gì và ôn tồn lấy bút viết 3 dòng bảo vấn đề của con đây. Rồi khi nghe tui hỏi ngu tiếp phải làm thế nào với những vấn đề ấy, ông cười phá lên mà rằng, chỉ cần có mục đích, con sẽ tìm được phương tiện.
Quả đúng như thầy dạy, tui cũng tìm được phương tiện cùng với ông thầy hoàn thành luận án. Điều kinh ngạc đến với tui là lần này là, ông đọc từng chữ và cẩn thận sửa từng dấu phẩy, tên riêng, lỗi chính tả trên máy tính và trả lại cho tui với dòng reply ngắn gọn, in được rồi. Mở file word thầy đã sửa lên, tui cảm nhận được tất cả sự tinh tế của người làm khoa học, một trí tuệ vô cùng mẫn tiệp và trên hết là tấm lòng đầy bao dung của một vị thầy vô cùng khó kiếm thời nay.
Giáo dục Việt hiện nay mang quá nhiều điều tiếng, nhưng lẫn trong những vàng thau lộn xộn ấy, những hạt kim cương trí tuệ vẫn lặng lẽ toả sáng và âm thầm ươm mầm tri thức. Tui tin rằng khi điều kiện thích hợp, chỉ cần vài người như ông thầy của tui thôi, cũng đủ chấn hưng nền giáo dục nước nhà rực rỡ trở lại như thế hệ cha mẹ tui đã tự hào.
Hôm nay, đội ngũ 101 ngàn thạc sĩ không sản xuất được ốc vít, chắc chắn tăng thêm ít nhứt 1 người. Hehe.