Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012

Một cái nhìn tích cực về cờ bạc


Cờ bạc, món đứng thứ tư trong tứ đổ tường: Tửu, Sắc, Yên, Đổ vốn được coi là thứ độc hại phải bài trừ. Nhưng, như mọi thứ mặc nhiên tồn tại trên cõi đời này, cờ bạc vẫn ung dung hiện hữu mặc cho cái sự độc hại của nó bị xã hội lên án. Có lẽ cần có tiếng nói trả lại chút công bằng cho cờ bạc bởi cái tích cực mà nó góp được cho xã hội.
Mình nói cờ bạc tích cực là căn cứ theo lời khuyên của bác sĩ hẳn hoi nhé. Lời khuyên ấy dành cho bà dì 84 tuổi của mình. Và nhờ áp dụng nó, mà đến nay bà vẫn đủ thể lực đi dự tất cả các đám, từ đám cưới, đám ma, đám giỗ, thôi nôi, đầy tháng.... không sót đám nào.
Nghĩ cũng đúng, lúc mình ở nhà trọ cùng với thằng Phong nhĩ và Ngọc Em, 3 thằng cứ khoảng 8 giờ tối là lôi ra quần nhau tiến lên. Chỉ 1 ngàn, 2 ngàn mà lúc nào khi tàn cuộc thì dòm ra căn hộ kế bên thấy mọi người lục tục chuẩn bị thể dục buổi sáng. Đấy, có bác nào thử ngồi coi phim hay đọc truyện hay thậm chí chơi game mà suốt 9-10 tiếng như vậy không, ngồi xếp bằng không dựa nhé. Thế mới thấy hấp lực cờ bạc, và lời khuyên bác sĩ chẳng ngoa.
Ngẫm nghĩ, hấp lực cờ bạc đến từ hy vọng, mà rõ ràng người ta sống vì hy vọng (như anh chàng trong truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư chết vì không còn hy vọng đấy). Chả phải Phật cũng bảo: Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng? Truy tận nguồn cơn, Chúa cũng là tay cờ bạc có hạng khi dám đặt cược cả thiên đường của mình vào quyết định tạo ra người đàn bà. Đến giờ thì không rõ Chúa thắng hay thua nữa, hehe.
Xem phim Tam quốc diễn nghĩa, thấy các anh hùng định thiên hạ toàn do đặt cược thắng mà thành. Lịch sử chinh phạt là một chuỗi nối dài những canh bạc. Tào Tháo đánh cược niềm tin và con ngựa Xích Thố vào sự trung thành của Vân Trường. Lưu Bị đặt cược Kinh Châu và cả tính mạng của mình vào tiếng tiêu chọn chồng của quận chúa Đông Ngô bằng màn dấn thân vào đất địch. Cục diện tam quốc phân định từ một canh bạc đặt cược vào ngọn gió Đông mà có lẽ Gia Cát Lượng cũng lầm bầm khấn Chúa.
Một dạo, coi báo thấy có vị Giám đốc dự án đường cao tốc nào đấy cũng dám đặt cược cái ghế của mình vào tiến độ của dự án. Vị này đáng trao huân chương anh hùng lao động. Bác ấy có thể đã khai sáng ra một văn hóa công chức mới tại Việt Nam. Mình làm việc cũng hay than van thiếu cái này tại cái kia, nhưng khi sếp hỏi tớ cấp đủ cho cậu hết, cậu dám cược hoàn thành không thì mình tịt. Mình nghĩ, Quốc hội nên soạn thảo Luật đặt cược, phạm vi áp dụng là các cán bộ viên chức, đặc biệt là quan chức. Mình cược 1 tháng lương còm của mình là đảm bảo không còn dự án nào chậm tiến độ, không còn công trình nào kém chất lượng.

Bây giờ thì hãy ủng hộ Luật đặt cược nào.

4 nhận xét:

  1. Hôm nay, chủ đề này A.V viết mà e phải đọc lại rất nhiều lần để hiểu nội dung bài và tựa bài có liên quan thế nào đó, hichichic.Em nghe A.V nói Quốc hội nên soạn thảo Luật đặt cược gì đó, em nghĩ dù có đưa ra thì kết quả chỉ là con số 0 mà thôi vì ai cũng đưa chữ " danh ", " lợi , " tiền " là số 1 rồi. Tóm lại, chỉ do mỗi người tự nhận thức và tự đưa ra luật mà thôi hà.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe, bạn Huệ đừng có nhận xét bài viết của mình nặng nền quá, kẻo mình bị đánh sập blog thì oan. Cái này cốt chỉ "mua vui" thôi mà.

      Xóa
  2. có những thằng đánh bạc có thắng có thua áp luật đặt cược nó còn chịu chứ những thằng đánh bạc bịp lúc nào cũng thắng mà không ai làm gì được nó nên nó đâu chịu áp cái luật quỷ quái đó. Cái chủ đề này ta rất hào hứng he...he. Nhưng tình hình sức khỏe bây giờ mà sát phạt thâu đêm thì đuối lắm. Nhớ hồi còn đi học cũng giống nhà ngươi chinh chiến trường kỳ cùng các chiến hữu Loan ù, Tuyền cao... Dạo này nhà ngươi siêng năng thế, ra bài iên tục

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhà ngươi còm 1 phát mà nhiều nội dung trả lời quá. Lý do ra bài thì như đã nói ở bài khai mạc là do người cứ như táo bón ấy, phải có chỗ thoát. Vả lại, báo chí giờ không ngửi nổi nữa, nên mình phải tự đọc của mình thôi. Cái này bọn teen gọi là tự sướng. Hehe.

      Xóa