Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012

Một chuyện vui về suy đồi đạo đức


Số là mỗi khi ăn nhậu tối hôm trước thì hôm sau mình không nuốt nổi thịt cá nữa, phải ăn chay. Lò mò kiếm được quán cơm chay, vô ngồi ăn cạnh một bà cụ (chắc cỡ 70). Bà cụ bắt chuyện, nói cậu trẻ người vầy mà chịu khó ăn chay, công đức lắm lắm. Thời này lũ nhỏ cứ ăn nhậu đàn đúm thiệt không ra gì. (mình cười hihi, nói tui cũng mới ăn nhậu đàn đúm xong đây) Rồi bà cụ kể chuyện này nọ, mình cũng biết đại khái kinh tế của cụ dựa vào một dãy nhà trọ. Rồi đột ngột cụ rút từ trong giỏ ra hình một người bị cháy đen, thân thể quắp lại. Bức hình không  hiểu sao cụ ép nhựa rất cẩn thận. Bằng giọng hết sức thù hằn, cụ cao giọng: con nhỏ này bất hiếu với mẹ chồng, trời phạt nó bị chết cháy đen thui như vầy. Cậu thấy, đáng đời nó chưa. Nói xong, cụ đầy sảng khoái. Mình chăm chú nhìn hình, lắng nghe lời cụ, cảm nhận nét mặt của cụ, bất giác trả lời luôn: Dạ, con thấy mấy nàng dâu thơm thảo mà bị chết cháy thì cũng ra như vầy, không riêng gì nàng dâu bất hiếu đâu ạ. Mình vừa dứt lời, bà cụ nổi cơn cuồng phong quên hết những lời có cánh khen tặng mình trước đó, sỉ vả mình liên tục: cậu thiệt là suy đồi, lũ trẻ ngày nay thật suy đồi, đạo đức không còn thể thống gì nữa, trời ơi.....

Keke, mình nông nổi tuổi trẻ lại mông muội  ít học không biết đạo đức đích thực là gì nữa. Nhưng mình trộm nghĩ, nếu bà cụ chăm lo cho cái dãy nhà trọ của mình khang trang tươm tất, tiền điện, nước, giá thuê không tính tùy tiện thì đã là đạo đức lắm rồi. Còn hơn cứ căm hờn cái nàng dâu (không biết phải của bà hay không) đã cháy đen thế kia. Chúa Jesus khi ngăn chặn một vụ giết người dã man bằng ném đá vào một phụ nữ ngoại tình đã nói: Sao các ngươi cứ mải lo cái hạt bụi trong mắt người khác mà không nhổ cái gai trong mắt của mình?

Kết bài, mình xin kể lại một câu chuyện có liên quan tới vấn đề đạo đức phức tạp này: 

Một kĩ nữ hành nghề gần một giáo đường. Vị tu sĩ cực kì khó chịu, ông ấy luôn nói về sự suy đồi của người phụ nữ khốn khổ ấy với tín đồ của mình. Vô tình, hai người chết cùng một lúc. Đến cổng trời, thánh Phê-rô cho cô gái bước qua còn vị tu sĩ thì xuống địa ngục. Vị tu sĩ cực kì ngạc nhiên bảo oan quá. Thánh Phê-rô điềm đạm nói: Cô gái luôn ý thức tội lỗi của mình và tâm hồn lúc nào cũng hướng về điều thiện để mong cầu giải thoát, còn ngươi lòng lúc nào cũng đầy căm giận, tu mà tham lam muốn sướng thân mình, địa ngục là nơi phù hợp cho ngươi hơn cả.

Thánh Phê-rô hẳn đã am tường Kinh Dịch lắm (mới được Chúa giao canh giữ cổng trời): con ong sinh ra là để hút mật, con ruồi thì nếm phân. Hehe. Làm gì có chuyện sạch dơ để mà phán xét. Quỷ sứ cứ hành hạ tội nhân mãi rồi ai hành hạ quỷ sứ đây?

Cảnh giới nào thì phù hợp với tâm trạng ấy thôi mà.

1 nhận xét:

  1. Trùi ui, ngày hôm đó bà cụ này gặp A.V thì xui cho bà rồi, hehee, nhưng theo nhận định của em thì bà cụ này luôn đánh giá bề ngoài, nghĩ ai mà ăn chay chắc cũng tốt, nhưng,....trong thời buổi bây giờ, thì..... không như bà cụ nghĩ đâu, hihii.

    Trả lờiXóa