Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012

Xe biển đỏ, biển xanh: trắng lại được chưa?


Lái xe trên đường, mỗi khi gặp phải những chiếc xe biển số xanh, số đỏ thì mình vừa ngưỡng mộ vừa sợ hãi. Ngưỡng mộ vì những chiếc xe ấy làm những chuyện mà cánh tài xế xe biển trắng chỉ lắc đầu è cổ: chạy lấn làn, vượt tốc, kèn inh ỏi...Và sợ hãi cũng vì đúng y những lý do như vậy.
Là dân đen thấp cổ bé họng, mình trộm nghĩ các bác đã ngồi trong xe ấy chắc phải đang thi hành những chuyện đại sự quốc gia cấp thiết đến nỗi tạm thời bỏ qua giới hạn tốc độ của Luật giao thông và những thân phận hèn mọn đang bon chen đời sống thường nhật trên chiếc xe 2 bánh nhỏ nhoi bên dưới? Hay thời giờ của bác ấy quý giá từng giây để lúc nào xe cũng phải ào lên phía trước? Thế thì mình nghĩ Luật giao thông nên quy định phạm vi điều chỉnh là các loại xe biển số trắng. Hoặc giả cấp hết các xe đều biển trắng, nhưng có những chiếc xe làm khác đi cho biết đây là những xe đang làm chuyện quốc gia đại sự, chẳng hạn như đập móp đi một bên đầu xe hay giăng băng rôn ngang đầu xe dòng chữ:" Xe này chạy không cần luật, cấm thổi" hay cái gì đại khái như vậy để bà con khỏi mắc công phân biệt. Bọn phóng viên ăn không ngồi cũng thôi rình mò trước các trường học, lễ hội, chùa chiền mà bấm máy ghi hình màu biển số xe của bác.
Ý tưởng làm khác đi những chiếc xe làm chuyện quốc gia đại sự này không phải của mình đâu nhé. Nó được tổng tư lệnh quân đội đời nhà Trần, thái sư Trần Thủ Độ đề xướng đấy. Chuyện là như vầy: bà vợ thái sư có một đứa cháu không học hành mà cứ lêu lổng, cũng muốn cho nó có chút công danh cũng là cơm áo, bèn xin Thủ Độ cho nó một chức quan (chắc bé hơn hàng cửu phẩm) gọi là câu đương (tạm hiểu là tổ trưởng tổ dân phố thời nay vậy) vi biết ông này vốn ghét chuyện con ông cháu cha. Thủ Độ OK, bảo cứ đến trình diện. Hôm nhậm chức, thằng nhỏ khoái chí nghe xướng tên chạy lên cháu đây cháu đây. Thủ Độ lúc ấy mới ôn tồn nói: nhà ngươi vì không phải qua thi cử mà làm quan như những người khác nên phải làm dấu phân biệt, thôi thì tạm chặt 1 ngón chân cho dễ biết vậy. Hehe.
Lich sử với cái nhìn phong kiến có thể khắt khe với Trần Thủ Độ vì những tội như bức tử Huệ Tông, dàn xếp nội chính, tiêu diệt tôn thất nhà Lý, nhưng những câu chuyện nhỏ về cách hành xử của ông cho thấy ông đúng là đủ phẩm chất của một nhà khai quốc. Tội của ông xét ra cũng chỉ là một thủ đoạn chính trị bình thường. Nhưng công của ông trong lần dẹp tan cuộc xâm lược của quân Nguyên -Mông lần thứ nhất thì hậu thế không thể làm ngơ được. Quốc Tuấn đã lập đại công ở cuộc chiến lần 2 và được ca ngợi hết lời, nhưng Thủ Độ với câu nói lừng danh: "Đầu hạ thần còn chưa rơi xuống đất, xin bệ hạ đừng lo" giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc trong cuộc chiến lần 1 xứng đáng là bài học muôn đời cho những ai làm tướng.
Quân đội nhà Trần hùng mạnh há chẳng phải vì một vị tổng tư lệnh chí trung, nghiêm kỉ đã thiết lập nên nền móng vững mạnh ban đầu như Trần Thủ Độ sao?
Ngày nay, các xe chỉ cần biển đỏ hoặc xanh không biết có công vụ hay không (ví như xe biển đỏ đi bán sim điện thoại hoặc xe biển xanh đi móc cống) mà ngay cả Luật giao thông đường bộ cũng nghênh ngang coi không ra gì thì thử hỏi phép nước có bị xem thường?

Lòng tự hỏi, quân đội nước ta ngày nay liệu có mạnh như thời nhà Trần?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét